HÀNH TINH MÀU XANH NGỌC (Phần II)

Thôi miên lượng tử là một phương pháp giúp phát hiện ra Trái Đất và con người không phải là sinh vật sống duy nhất trong vũ trụ bao la này. Chúng ta có rất nhiều người anh em khác, ở những hành tinh, những thiên hà khác mà có thể quan sát được bằng mắt vật lý hoặc không. Như Dolores Cannon đã nói, hầu hết người sinh sống trên Trái Đất hiện nay đều có nguồn gốc từ những hành tinh khác.

Xem Phần I của bài viết tại đây.

Bài viết là phần tiếp theo của trích đoạn nội dung ca thôi miên lượng tử. Mời các bạn cùng khám phá một hành tinh trong vũ trụ bao la và hành trình của chủ thể qua nhiều kiếp sống đầu thai tại Trái Đất.

– Hình như … tôi nhìn thấy có một lâu đài. Toà lâu đài tạc hẳn vào đá. Nó rất xa. Tôi đang đi đến đó…. Um tôi đã đi vào được trong lâu đài và tôi thấy rất là vui vẻ (giọng rất vui). Cứ như đang chạy về nhà.

– Lâu đài là nhà của bạn à?

– Có vẻ như thế. Tôi như một đứa bé. Hình như bạn bè của tôi là những người tôi vừa nhìn thấy lúc nãy.

– Trông lâu đài như thế nào?

– Lâu đài rất cầu kỳ. Toàn bộ bằng đá. Có rất nhiều bậc thang và các tháp. Tất cả các trụ cầu thang đều xây hình tháp.

– Bạn sống ở đây với ai?

– Một quả cầu. Trong suốt, bằng đá, rất lớn. Có vẻ đây là người thân của tôi. Tôi muốn ôm nó … giống như là khi bạn đi học về bạn chào bố mẹ, ôm bố mẹ bạn … thì tôi đang ôm quả cầu.

– Bạn cảm thấy thế nào?

– Nó giống như một hòn đá mà có thể cử động, có thể đưa tay ra và ôm tôi vào.

– Và rồi thế nào nữa?

– Tất cả đã biến mất rồi. Tôi không còn ở trong lâu đài nữa. Tôi đã trở về vách núi rồi. Tôi thấy rất buồn.

– Tại sao tất cả mọi thứ lại biến mất?

– Tôi không biết….

Nó giống như một lớp màn sương bao phủ. Màu tím. Vách ngăn màu tím. Khi cái vách ngăn này hạ xuống tôi có thể về nhà.

– Ai đã làm cái vách ngăn đó?

– Vũ trụ

– Bạn có thể yêu cầu hạ xuống để về nhà không? Lắc đầu

– Tại sao lại thế?

– Linh hồn tôi còn non trẻ. Tôi cảm giác bức màn đó sẽ được kéo lên hay hạ xuống nhờ vào tư tưởng. Tư tưởng tôi chưa đủ mạnh để kéo bức màn đó xuống để đi về nhà. Lúc nãy tôi đã phải đi đường vòng rất xa. Tất cả mọi người khác ở đấy cũng thế.

– Vậy làm thế nào để tư tưởng của bạn mạnh lên?

– Tôi … học tập và quan sát.

– Học tập và quan sát ở nơi đó ư, hay cả các nơi khác?

– Không, hình như đó là lý do tại sao tôi có con tàu. Tôi dùng nó để đi quan sát khắp nơi. Có những người khác cũng thế.

– Hãy đến một ngày quan trọng khác, điều gì đã xảy ra?

– Tôi không biết tại sao mọi thứ lại chỉ toàn một màu cát trắng. Nó giống như tôi bị xô đến đó. Rất nhiều người như thế. Nhưng họ cứ cố bám ngược theo các con sóng để trở về. Rất sợ hãi. Mọi người đều gào thét. Tôi cũng sợ hãi.

– Có một cột nước từ rất sâu trong lòng đất đã phun lên, nhấn chìm tất cả, và mọi người bị cuốn theo cột nước đó. Toả ra các nơi khác nhau, giống như là họ đang bám trên đầu các ngọn nước đó. Và họ đều sợ.

– Họ không thể sử dụng tàu vũ trụ để thoát ra khỏi nó ư?

– Không có. Nó không có sẵn. Họ bị cuốn văng ra khỏi hành tinh đó, trôi vào không gian.

– Đó có phải là sự huỷ diệt ko?

– Không, họ đang trôi trong không gian. Họ vẫn trôi trong không gian. Họ đang tìm chỗ đáp. Vẫn có nhiều người rơi xuống bờ cát. Bờ cát đó ko phải của hành tinh đó nhưng tôi không biết là chỗ nào. Từ bờ cát mọi người bắt đầu đi lên, tìm kiếm … tìm kiếm đồng loại của mình.

– Bạn cũng tìm kiếm như họ à?

– Không. Tôi đang ở một vị trí cao hơn những người kia. Tôi quan sát cách mọi người vượt qua.


(CHUYỂN CẢNH)

– Nó có liên quan gì đến hình ảnh lâu đài ngọc bích mà bạn nhìn thấy trong lúc thiền không?

– Lâu đài màu xanh là một ngôi nhà khác, vẫn trong kiếp sống đó. Lâu đài màu xanh ở một vị trí cao hơn. Tôi có cảm giác nếu lâu đài bằng đá ở một vị trí dưới mặt đất thì lâu đài màu xanh ở rất cao, như ngoài không gian vũ trụ. Các bậc thang rất rộng, rất xa. Toàn bộ các trụ đều màu xanh. Nó không có mái.

(Khi tỉnh dậy bạn cho biết trong thiền bạn chỉ nhìn thấy các bậc đá màu xanh bên ngoài nhưng chưa bao giờ được vào bên trong).

– Nó có một vai trò đặc biệt hơn lâu đài bằng đá à?

– Đúng rồi.

– Nó có vai trò gì?

– Cầu nguyện. Nơi đấy có một trụ sáng có thể kết nối với các hành tinh khác. … Không phải để cầu nguyện đâu … Nó giống như để liên lạc, và để … để họp … với những nơi khác.

– Những người có thể họp đều là người có vị trí cao phải không?

– Chắc chắn rồi.

Bạn là người có vị trí cao phải không?

– Tôi có vị trí. Nhưng tôi vẫn còn rất trẻ so với những người cùng họp với tôi. Họ là những người rất lớn tuổi. Tôi có thể tham gia họp với họ.

(Lúc tỉnh dậy, bạn gọi những người này là trưởng lão. Họ rất cao lớn, như các vị thần, râu và tóc dài có màu bạch kim).

– Ở hành tinh đó các bạn có liên lạc với Trái Đất không?

– Chúng tôi có thể nhìn thấy Trái Đất từ xa. Trái Đất có màu xanh nước biển rất đẹp, và sáng hơn hành tinh của chúng tôi.

Trái Đất đang gửi các tín hiệu thông qua các cột sáng.

– Tín hiệu gì vậy?

– Cứu! … có rất ít người … Ơ nhưng lại có rất nhiều ngôi nhà cao tầng rất kiên cố. Các bạn có các công trình rất kiên cố. Nhưng rất ít người. Nhưng rất hoang lạnh, hình như đã bị bỏ hoang.

– Đó có phải là tương lai của Trái Đất ko?

– Nó không giống như bây giờ. Đã qua.

– Đó là thời kỳ nào, bạn có biết không?

– A ….. Atlantica….

– Điều gì đã xảy ra lúc đó?

– Chiến tranh. Người Trái Đất tự gây ra cho nhau. Nhưng họ dùng các kỹ thuật rất hiện đại. Họ dùng năng lượng để đánh nhau.

– Và rồi thế nào?

– Đó là lý do vì sao có cột sóng, cột nước. Có người mới, có người của chúng tôi xuống.

– Những cột nước bạn nhìn thấy lúc nãy là ở Trái Đất à?

Không, ở hành tinh của tôi.

– Vậy việc xảy ra ở Trái Đất ảnh hưởng đến hành tinh của bạn à?

– Không. Đó là 2 việc riêng biệt.

– Lúc Trái Đất xảy ra chiến tranh như vậy, có người của hành tinh các bạn xuống Trái Đất à?

(Lắc đầu). Chúng tôi đứng nhìn, và khi các bạn cầu cứu, thì chúng tôi gửi những người của chúng tôi xuống.

– Gửi xuống bằng các con tàu vũ trụ à?

(Gật) và cả những người rơi ra từ cột nước.

– Có cách cứu giúp nào như đầu thai làm người Trái Đất không?

Lắc đầu

– Lúc đó không dùng cách như vậy phải không?

Gật

– Lúc đó Trái Đất gửi tín hiệu cầu cứu bằng cách nào?

– Cột sáng. Nó giống như cột sóng… nhắm thẳng vào cột thu sóng của chúng tôi.

– Những cột sáng được làm bằng gì, bằng pha lê phải không?

– Bằng pha lê màu xanh ngọc

– Những cột sáng đó hiện giờ còn ở trên Trái Đất không?

– Lắc. Chỉ có trên hành tinh chúng tôi thôi. Chỗ các bạn không có nữa đâu. Chúng mất rồi. …. Tinh thể pha lê hình trụ dài rất sáng màu trắng. (Tinh thể pha lê trắng là thiên thạch duy nhất trên Trái Đất có thể phát tín hiệu)

– Nhưng bây giờ bạn lại sinh ra ở Trái Đất. Tại sao lại thế?

– Đi học! Tôi phải học để tư tưởng trở nên mạnh mẽ hơn. Những người ở trên đó muốn trở thành cac bậc trưởng lão sẽ phải đến các nơi khác để học và quan sát tất cả mọi thứ.

– Bạn có đồng đội cùng xuống học không?

– Có. Những người cùng giống loài với tôi. Có nhiều.

– Tại sao các bạn không đến với hình hài như ở hành tinh các bạn mà lại chọn đầu thai thành người của Trái Đất?

– (Cười). Để phù hợp với môi trường của các bạn và không khí. Trên đó chúng tôi có thể không cần ăn. Nhưng xuống đây phải đi vào rừng để kiếm cây quả thì mới có thể có thêm năng lượng. Nếu không … Có rất nhiều người đã kiệt sức vì không có vách đá để áp vào nạp năng lượng.

– Bạn có cần lấy thông tin của ai đó ở thư viện Akashic để đầu thai ở Trái Đất không?

Lắc đầu

– Kiếp sống đầu tiên của bạn trên Trái Đất đã là con người hay các giống loài khác?

– Là con người.

(Ngoài lề,
– Bạn nhớ ra là có vẻ sau mỗi kiếp sống tại Trái Đất bạn lại trở về nơi mỏm đá hình đĩa và cảm thấy rất buồn vì vẫn chưa được về nhà là lâu đài đá.
– Các trưởng lão trong lâu đài xanh ngọc rất cao lớn như các vị thần. Râu tóc dài màu bạch kim, mặc áo choàng nhưng ko đội vòng olive. Cô gái thì có đội.
– Lâu đài xanh ngọc giống như ở ngoài không gian, ở một chiều kích khác)

GẶP GỠ SIÊU THỨC/ CHÂN NGÃ

– Bạn có muốn gặp siêu thức/ Chân ngã của mình ko?
Gật
– Vậy tôi sẽ mời Chân ngã hay gia đình linh hồn của bạn.

……………………..(Một khoảnh khắc rất yên lặng) ………
Và rồi một tiếng nói cất ra từ miệng của bạn với một tông giọng trầm xuống

“Con gái đáng yêu của ta …”

– Con xin chào Người. Người là ai ạ?

– …… Ta ….là vị cha già …

Một khoảnh khắc vô cùng xúc động khi xuất hiện người cha già của bạn tại hành tinh gốc. Người có những lời dặn dò riêng cho bạn để bạn có thể học tập tốt nơi đây và sớm trở về tiếp quản công việc tại hành tinh. Tôi xin phép không chia sẻ các thông tin riêng tư. Và dưới đây là các câu hỏi chung mà tôi thấy có thể gửi đến các bạn:

– Chúng con cần phải làm gì để Trái Đất trở nên tốt hơn?
– Tìm nhau.
– Những người thức tỉnh tìm nhau ạ?
– Từ nguồn
– Tất cả đều từ Nguồn phải không ạ?
– Gật (Đại ý câu này là tất cả chúng ta, không phân biệt, đều chung từ Nguồn và hãy tìm đến nhau)
– Hãy nắm tay nhau … các bạn sẽ tạo ra … một sức mạnh … nguồn năng lượng vô cùng to lớn … mở cánh cổng giúp … các con có thể trở về …

Sau đó, tôi cũng xin được hỏi ké Người, nhưng chưa kịp cất câu hỏi thì Người đã nói một câu làm tôi đứng hình ….
– Và con … con cũng là con gái của ta …

(Ôi khóc một dòng sông ….)

Dưới đây là trải nghiệm về năng lượng của bạn, sau khi tỉnh dậy bạn mới có thể nói được với tôi. (Đây là trải nghiệm mà chỉ trực tiếp chủ thể mới cảm nhận được)

– Khi tôi mời Người xuất hiện thì bạn cảm thấy có một nguồn năng lượng dồi dào, rất lớn đi vào cơ thể bạn. Một cảm giác vô cùng quen thuộc tự nhiên ào vào người và năng lượng đó trầm xuống. Mặc dù điều hoà vẫn bật nhưng bạn thấy nóng bừng, bứt rứt. Và rồi thế là bạn thấy năng lượng đi ra, đứng ra bên ngoài như 1 người đang quan sát 2 chúng tôi. Người là 1 ông già, râu tóc dài, mặc áo choàng và cầm cây gậy. Cả thân Người là một màu xanh ngọc.

– Và khi chúng tôi chào tạm biệt Người thì bạn thấy năng lượng như được hút ra khỏi cơ thể của bạn, một cảm giác bị hút theo.

Năng lượng không nói dối các bạn ạ và nó mang theo những thông điệp mà không ngôn từ nào đủ sức diễn tả. Có lẽ bản thân bạn cũng có năng lượng rất lớn nên chúng tôi mới có một trải nghiệm được nói chuyện trực tiếp với Người như vậy. Thực sự cảm ơn mối nhân duyên này … Hoá ra là gia đình ….. xa =))

Xin các bạn hãy coi đây là một trải nghiệm tuyệt vời và tập trung vào các thông điệp mà câu chuyện hay lời dặn dò hướng đến. “Ta là ai, ta từ đâu đến, hay Người là ai” rồi chúng ta sẽ nhận ra rằng chúng ta đều là MỘT, là NGUỒN, là TẤT CẢ và cũng là KHÔNG GÌ CẢ.


P/S:  Những người đi đầu trong phương pháp chữa lành lượng tử nói rằng, đôi khi có sự sychronicity (đồng bộ – hay ta thường gọi sự ngẫu nhiên bất ngờ) giữa người thôi miên và chủ thể. Rất thú vị là buổi tối sau ca làm, mình bật laptop và thấy hình nền là vách đá có màu vàng ánh kim. Hình nền trên win 10 được tự động thay đổi nên mình hoàn toàn không biết mỗi ngày mình sẽ nhìn thấy gì. Thật thú vị)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *