EM BÉ KHÔNG NGỦ

Bài viết thuộc chuỗi bài Yêu Bản Thân 

Gần đây có hai lần mình đang say sưa ngon giấc thì tầm khoảng 1h – 1h30 sáng phải mở mắt tỉnh dậy vì cảm thấy rất khó chịu ở giữa ngực, giống như có một khối vô hình cứ đè nặng lên. Mình đổi sang tư thế nào cũng nặng trĩu, ngực không thể thoải mái nhẹ nhõm để ngủ tiếp, cho dù tâm trí mình đang ngủ dở giấc nên vẫn đang cực kỳ buồn ngủ, chỉ muốn được ngủ tiếp luôn và hơi có chút bực mình đúng kiểu đang ngủ ngon thì bị làm phiền.

Ai đã từng trải qua những tháng ngày nặng nề về tâm lý có thể hiểu là bình thường trong ngày bạn làm rất nhiều việc nên sự bận rộn khiến cho bạn tạm thời quên trạng thái cơ thể và cảm xúc của bạn ra sao; nhưng đến lúc nằm trên giường, khi không gian xung quanh vô cùng yên ắng, tự nhiên những cái khối tắc nghẽn đó trồi lên, khiến cho bạn cực kỳ khó ngủ và thường phải lướt web nọ kia đến khi cái đầu mệt rũ ra mới ngủ được. Cũng có những người ngủ được nhưng nửa chừng gặp ác mộng, nhất là thể loại giấc mơ cùng tình huống như phải chạy trốn, bị đuổi bắt, bị bất lực … đến cao trào thì mở mắt và mắt có thể mở thao láo đến tận sáng luôn vì không dám và không thể ngủ tiếp ^^. Tình trạng này kéo dài sẽ khiến tinh thần và sức khỏe vật lý suy giảm … các anh thì bực bội mà các chị thì mất xinh …. tiền nhiều cũng không để làm gì lắm đâu ^^
Dưới góc nhìn của mình, sự yên tĩnh của màn đêm là một thời điểm phù hợp cho những gì ở bên trong chúng ta lên tiếng, bởi vì chúng đã gào thét cả ngày mà ta chả chịu lắng nghe gì hết và giấc ngủ ngon là nhu cầu căn bản chúng ta luôn mong muốn nên chúng phải đổi chiến thuật chứ biết làm sao “Hãy nghe em đi, nếu muốn được ngủ ngon” ^^

Có rất nhiều cách để bạn xử lý việc này nhưng quan trọng là phải biết chúng sinh ra từ đâu. Hãy thoải mái thử đủ cách nếu muốn vì nếu làm đúng thực sự thì những việc này sẽ không quay trở lại nữa.


Đây là cách mình làm:

Quy hàng vô điều kiện. Không chống đối, không phản kháng. Tại vì nó là một phần của bạn. Bạn càng muốn oánh nhau, muốn tiêu diệt nó, bạn càng tèo.

Lắng nghe: Đây giống như một cuộc trò chuyện với chính bản thân – một màn đối đáp ở trong tâm trí, và bạn có thể nói ra thành tiếng nếu muốn. Hãy mạnh dạn đặt các câu hỏi và đón nhận những câu trả lời bật ra tự nhiên trong tâm trí hay từ miệng của bạn, không phán xét gì hết. “Nào, nói cho mình biết, chuyện gì đang diễn ra thế? Tôi đang lo lắng …. Bạn lo lắng về việc gì? Tôi cảm thấy lo về việc này …. bởi vì tôi sợ …. mà tôi không biết tôi cần phải làm gì ….”Bạn cứ đối thoại như thế. Đôi khi cuộc đối thoại sẽ rất ngắn bởi vì sự thông thái của vũ trụ ngự trị trong bạn sẽ biết cách làm yên tâm “em bé mất ngủ” này rất nhanh, bằng việc chỉ ra đúng vấn đề và cách giải quyết vấn đề.

Đôi khi cách giải quyết vấn đề diễn ra rất thầm lặng, đấy là vỗ về và yêu thương với những cảm xúc diễn ra bên trong mình, mà không cần phải làm gì ngoài đời với những ai liên quan. Có người sẽ làm Reiki, làm Hooponopono, vv và vv tùy theo lựa chọn của họ.

Đôi khi cách giải quyết cần cả việc tương tác ở ngoài đời thực nữa; và bạn sẽ cảm thấy sự thôi thúc phải làm những việc đó.

Nhưng có lúc vì mình buồn ngủ quá luôn và không muốn đối đáp tiếp nên mình bảo “Ừ mình hiểu rồi nhưng hiện giờ mình cũng chưa biết làm thế nào, nên bọn mình sẽ cùng suy nghĩ về chuyện này vào lúc ….. nhé. Và lần sau không thông báo cho mình vào lúc mình đang ngủ nhé, hãy thông báo cho mình theo cách như sau …..” Nói chung, em bé này rất thật thà, rất nghe lời nếu em được lắng nghe … Nhưng nếu lần sau mình thất hứa cái là lại phụng phịu gấp mười ^^.

Cuối cùng thì mình đã thấy nhẹ nhõm dần và nhắm mắt ngủ tiếp =)))

P/s: Nếu biết rằng bên trong chúng ta đều là những em bé mong manh cho dù ta đang khoác lên người bao nhiêu chiếc mặt nạ đồ sộ thì ta sẽ sống rất khác với chính mình và với người khác.

Xem bài viết khác cùng chủ đề tại đây

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *