Ca thôi miên lượng tử với hơn một tiếng đối thoại với Nguồn – Đấng sáng tạo về năng lượng, tình yêu, tình dục.
Đây là phần tiếp sau của ca MẸ ĐỠ ĐẦU CỦA LOÀI NGƯỜI. Bạn không nên bỏ qua video này. Dù mình đã để phần nội dung hỏi đáp bên dưới nhưng nghe trực tiếp từ video bạn sẽ cảm nhận được năng lượng mà không từ ngữ nào có thể truyền tải được hết. Ở phần đối thoại này, chủ thể hoàn toàn mất ý thức và khi ra khỏi trạng thái thì không nhớ chút gì về những nội dung trò chuyện.
NỘI DUNG CUỘC TRÒ CHUYỆN NHƯ DƯỚI ĐÂY. Xin cảm ơn bạn Bích Vân đã giúp mình gõ lại đầy đủ nội dung này.
– Em đang tỏa ra và bao bọc tất cả, tỏa ra.
– Tất cả chỉ là 1 thôi, tất cả chỉ là 1 thôi.
– Bây giờ tôi đang nói chuyện với ai vậy ?
– Ta đang nói chuyện với con đấy !
– Người có thể xưng tên được không ạ ?
– Con muốn biết gì ?
– Người có thể cho con biết tên cùa người được không ?
– Ta là con, ta là tất cả, con muốn gọi ta là gì ?
– Con gọi người là Nguồn được không ?
– Con muốn gọi ta là gì cũng được.
– Vâng .
– Bây giờ cho con hỏi là cô ấy đang cảm thấy cơ thể của cô ấy như thế nào ạ ?
– Tràn đầy năng lượng con ạ ! cô ấy đang cảm nhận được năng lượng của ta.
– Thế Người có thể chia sẻ một phần năng lượng nào đấy sang cho con được không và con cũng muốn cảm nhận dc năng lượng đó trong lúc này ạ !
– Được thôi, con là người tạo ra năng lượng mà, con rất giỏi trong chuyện đó đấy !
– Con có thể tạo ra bằng cách nào ạ ?
– Con hãy lắng nghe.
– Vâng.
– Con đang tạo ra năng lượng đấy! Con đang tạo ra mỗi ngày đấy! Con không cần năng lượng của ta đâu. Bởi vì, thật ra ta đang bao trùm tất cả mà. Chỉ cần con tin tưởng thì con đang dùng chính cái năng lượng đấy đấy !
– Vâng con hiểu rồi ạ !
– Thế con nghĩ mỗi lần con dùng năng lượng, con giúp người khác thì con lấy ở đâu ra. Là ta đấy! con là ta và ta cũng là con.
– Vâng con cảm ơn người rất nhiều.
– Mặc dù là con cảm nhận năng lượng không được tốt như cô ấy nhưng con biết là năng lượng từ người rất là tuyệt.
– Cô ấy rất là đặc biệt, cô gái này rất là đặc biệt, nhưng đang chịu nhiều thử thách lắm ! Phải vậy thôi cô ấy phải vậy thôi. Vì cô ấy xuống đây để làm vậy mà.
– Thế nhiệm vụ của cô ấy khi xuống đây là để làm gì ạ ?
– Cô ấy giúp người khác thức tỉnh. Cô ấy tỏa năng lượng của ta. Và những ai tìm đến cô ấy sẽ được nhận những năng lượng này.
– Vâng.
– Cô ấy giúp ta truyền đạt giúp nhiều người biết được sự tồn tại của ta, biết được ta luôn ở cạnh mọi người như thế nào. Ta luôn cho cô ấy cảm nhận được năng lượng để cô ấy hiểu rằng ta luôn tồn tại với các con.
– Thật là tuyệt ạ !
– Thế cô ấy cần phải qua những thử thách như thế nào ạ ?
– Cô ấy phải còn chịu nhiều thử thách lắm !Cô ấy đang phải học những bài học của mình. Cô ấy đang học bài học được yêu thương. Bởi vì, cô ấy từng tổn thương rất nhiều. Cô ấy đang học yêu thương. Cô ấy phải học yêu thương phải biết được yêu thương và phải thực sự trải qua những lần đau khổ nữa để cô ấy hiểu được giá trị yêu thương mà cô ấy có là gì.
– Những cái gì mà cô ấy đã trải qua trong tuổi thơ của cô ấy đó cũng là những bài học của cô ấy phải không ạ ?
– Đúng rồi. Cô ấy phải học những bài học đó.
– Thế thì tại sao cô ấy lại có những nỗi sợ như vậy ?
– Bởi vì cô ấy mất kết nối với ta.Cô ấy chịu quá nhiều tổn thương. Chịu quá nhiều tổn thương. Cô ấy chưa từng để ý đến ta, cô ấy chưa từng tin vào 1 thế lực nào bên ngoài kể cả ta hay bất kỳ 1 đối tượng tâm linh nào mà loài người hay tin tưởng, nên cô ấy k có chỗ dựa tinh thần. Cô ấy không biết bám vào đâu để tiếp tục cuộc sống nên cô ấy rất là buồn cười, rất là muốn người khác yêu thương mình nhưng cô ấy k biết rằng cô ấy không yêu cô ấy thì làm sao người khác yêu cô ấy được. Cô ấy,(cười) cô ấy luôn mong chờ người khác yêu cô ấy, nhưng cô ấy lại tự lấy bản thân mình hy sinh, chính cái sự hy sinh đấy làm cô ấy đánh mất mình, vì khi mà đánh mất mình rồi thì ai yêu mình được nữa. Ta cũng như con thôi, mọi thứ nó phải lưu chuyển, năng lượng mà. Khi mình k lưu chuyển được năng lượng thì nó sẽ tắc, nó tắc thì sẽ là đau khổ, thế thôi, thế thôi.
– Thế lưu chuyển bằng cách nào ạ ?
– Cho và nhận, biết cho và biết nhận, cho thì phải biết nhận nữa, tại vì con hay tất cả mọi người đều là 1 cột thu nhận và phát năng lượng. Nếu con chỉ biết nhận thì năng lượng sẽ bế tắc, nhưng nếu con chỉ biết cho mà k nhận thì con lấy năng lượng ở đâu mà con cho. Tất cả mọi linh hồn xuống đây đều như 1 ăng ten vậy đấy con, phải cho phải nhận, phải lưu chuyển. Thế nên cô này, cô này cô bị tắc năng lượng đấy ! nên là lúc nào cũng cảm thấy thiếu và vì thiếu nên là sợ, thế thôi.
– Thế trong lúc này Người có thể làm thông tắc năng lượng của cô ấy được không ?
– Ta đang làm đấy con.
– Người đang làm bằng cách nào ạ ?
– Để cô ấy, thì chỉ cần cô ấy đang truy cập vào nguồn năng lượng của ta đấy, ta đang bao bọc tất cả các con mà, chỉ cần con nghĩ đến ta thôi, chỉ cần con nghĩ đến ta thì ta sẽ đến, ta lúc nào cũng ở xung quanh các con cả, chỉ là các con có kết nối với ta hay không thôi.
– Như vậy là khi tất cả chúng con nghĩ đến Người thì đều có thể kết nối được với Người có đúng không ạ ?
– Đúng rồi, ta là con mà.
– Con hiểu. Thế Người có thể cho con hỏi là có rất nhiều các tầng năng lượng khác nhau và nhiều tần số khác nhau thì làm thế nào để chúng con nhận ra được là chúng con đang kết nối với Người chứ k phải là đang kết nối với 1 đối tượng khác ? Làm thế nào để nhận ra ?
– Chỉ cần con nghĩ đến ta, con hãy dùng suy nghĩ của mình, khi con muốn kết nối với ta, con gọi ta là gì ? Con gọi ta là Nguồn, thì con nghĩ rằng con đang kết nối với Nguồn thì ta sẽ đến với con. Nhưng nếu con bảo con kết nối với Nguồn nhưng tâm tư suy nghĩ con đang nghĩ đến kết nối với 1 nguồn năng lượng khác, không phải là ta rồi. Ta luôn ở đây, luôn ở bên con, trong con và bao phủ lấy con. Chỉ cần con nghĩ đến con là người biết sử dụng năng lượng, nhưng con chưa tin vào năng lượng cho nên con không cảm nhận được năng lượng của con. Chứ con đang dùng năng lượng cho người khác mà, người khác cảm nhận dc mà. Bởi vì con không tin, con chưa tin, con muốn ta nhưng khi ta đến thì con lại không tiếp nhận ta.
– Người cho con hỏi thêm , bởi vì có rất nhiều người là Nguồn hay là các vị Thầy tâm linh nữa đều rất là bận rộn và cứ gọi tên là họ đến, thì điều đấy có thật hay không ạ?
– (Cười) Con Người rất là buồn cười, khi người ta nghĩ đến 1 vị nào đấy, ng ta nghĩ rằng là phải có hình có dáng, phải có giới hạn, nhưng k phải con ạ , năng lượng là ở khắp nơi nó luôn luôn lưu chuyển. Tâm thức của con luôn luôn suy nghĩ cũng tạo ra năng lượng mà. Khi con gửi 1 năng lượng đi tần số của nó phù hợp với bất kỳ 1 vị nào hay bất kỳ 1 năng lượng nào, nó sẽ đáp trả lại cho con. Thế thôi . Con đừng có để giới hạn của mình vào bất cứ 1 hình thể nào cả. Ta có thể là con, có thể là chiếc lá, cành cây, có thể là ánh sáng, tất cả là ta . Chỉ là năng lượngđang chuyển đổi mà thôi, nhưng tất cả đều là ta.
– Vâng con hiểu điều đấy. Thế cho con hỏi thêm nữa về năng lượng. Tại sao khi chúng con học những bộ môn về năng lượng thì chúng con phải khai tâm những năng lượng đó và có cần thiết là có người thầy để khai tâm cho mình không ?
– Con dùng từ khai tâm ah.
– Ah khai kênh ạ ! Có cần người Thầy để khai kênh năng lượng cho mình không ví dụ như là mở luân xa chẳng hạn hay là. Đúng con thấy họ dùng từ khai kênh.
– Thì thôi con dùng từ nào cũng được, ta hiểu, nhưng mà các con phải hiểu như này, năng lượng thì ở khắp nơi nhưng khi con muốn sử dụng năng lượng có chủ đích, con muốn dùng năng lượng như 1 phương tiện thì để dùng nó con phải tạo điều kiện thuận lợi cho nó lưu thông. Nhưng chỉ là tạo thuận lợi hơn thôi, năng lượng có khắp nơi, nhưng con muốn tập trung nó lại 1 chỗ để con dùng thì con phải tạo ra cách để tập hợp cái năng lượng đó lại, để con có thể dễ dùng hơn. Nhưng đấy là đường tắt, đi nhanh, chứ thật ra các con muốn dùng năng lượng thì con chỉ cần tác ý là con có thể sử dụng được rồi. Nhưng vì không đủ tin tưởng, các con còn thiếu niềm tin lắm ! Các con không tin tưởng nên các con cứ phải cầu cậy 1 phương thức nào đấy để thông để mở, thật ra đâu có cần, năng lượng ở khắp nơi mà con, chỉ cần con tin là con dùng được. Một người không cần học các thủ thuật nhưng có niềm tin là vẫn sử dụng được năng lượng đấy. Cho nên các con bám vào cái suy nghĩ đấy, thật ra thì cũng sẽ hiểu thôi, các con muốn đi đường tắt, các con muốn dựa vào 1 cái gì đấy rõ ràng, minh thị, dễ thấy. Chứ thật ra đâu cần, chỉ cần các con tin là các con có thể lấy được năng lượng dùng, thế thôi.
– Vâng. Cái đấy thực sự là có ích rất nhiều cho cô ấy và cho con nữa, con tin chắc là cô ấy cũng rất cần điều ấy. Thế quay trở lại bây giờ cô ấy đã hết những nỗi sợ trong lòng cô ấy chưa ạ !
– Ta không mang nỗi sợ đi, ta chỉ giúp cô ấy chữa lành và đả thông những năng lượng còn tắc thôi. Cái nỗi sợ này đang bám chấp vào tâm lý của cô ấy và điều này là cần thiết con ạ ! Phải biết sợ và phải biết vượt qua nó. Cô ấy là một người rất là mạnh mẽ đấy, nhưng cần nỗi sợ để vượt qua. Ta sẽ tạo thử thách con ạ ! Phải tạo thử thách để trưởng thành và vì cô ấy còn rất nhiều nhiệm vụ phải làm, cho nên các nhiệm vụ ta đưa ra chỉ hoàn thành được khi cô ấy vượt qua tất cả các nỗi sợ hãi. Nên con cứ để cô ấy như vậy, cô ấy sợ thì cô ấy phải vượt qua. Thế thôi. Con yên tâm đi, con yên tâm đi. Cô gái này sẽ làm được đấy.
– Con tin. Thế…
– Ta cũng có gửi 1 người đồng hành cùng cô ấy, dìu dắt cô ấy đi. Nên con không phải lo lắng cho người này. Người này có người hỗ trợ đấy, chồng cô ấy đấy…(đoạn này mình k nghe rõ), còn nhiều việc đấy. Nhưng chưa đến thời điểm đâu.
– Thế còn khoảng bao nhiêu lâu nữa hả Người, còn khoảng bao nhiêu năm nữa để có thể sẵn sàng trên cái hành trình này.
– Cô này cần ít nhất là phải 7 năm nữa. Bởi vì, khi cô này thực hiện nhiệm vụ thì sẽ giúp được rất nhiều người, đời hỏi cái chứng ngộ trải nghiệm rất lớn thì mới giúp được hết được. Trải qua rất nhiều thử thách đấy. Cả gia đình cô này, con gái cô này cũng thế, đến đây đều có nhiệm vụ, họ phải cùng nhau thực hiện nó. Con nên đồng hành cùng với cô ấy, bởi vì con cũng có mối liên hệ với người này.
– Chúng con có mỗi liên hệ như thế nào?
– Con có cảm nhận được không ? Mối liên hệ với con không ?
– Không, con cảm thấy khi được nói chuyện với cô ấy thì con rất là vui ạ ! Thế chúng con có mối liên hệ như thế nào ạ ? Người có thể cho chúng con biết là…
– Chúng con từng là một nhóm linh hồn xuống đây. Ta nghĩ là cô ấy cảm nhận được, cảm nhận được con đấy, không biết con thế nào. Con có cảm nhận được không?
– Con cảm thấy là con rất đơ trong việc cảm nhận ạ ! (Cười) . Con đang cố gắng học và trải nghiệm nhiều hơn.
– Đúng rồi. Con phải tin con ạ ! Con sử dụng năng lượng nhưng con sẽ thấy rất buồn cười đúng không? Có bao giờ con dùng năng lượng mà con không cảm nhận được năng lượng con sẽ cảm thấy buồn cười. Nhưng con ơi! Do con chưa tin đấy.
– Vâng, con cần phải tin mạnh mẽ hơn nữa.
– Con cũng có tương tác…
– Con bây giờ đang đi đúng rồi đấy ! Ta cảm thấy con đã gạt bỏ được rất nhiều, mọi thứ trong trẻo hơn, cứ đi đi con ạ ! Cứ đi đi.
– Con có tương tác với Người theo cách khác đấy, Người có biết là con tương tác với Người như thế nào không?
– Con nghĩ ư ? Con đang nghĩ ư ?
– Con cũng không biết nữa. Nó giống như là 1 cái việc mà con thường làm và tương tác với Người, và con cũng (như thế nào ạ ? Sao Người lại cười ).
– (Người cười). Khi con vừa suy nghĩ đến ta thì ta vừa đến với con rồi. Con ạ ! Con không cần làm gì cả, chỉ cần nghĩ đến ta. Con gọi ta là gì cũng được, nhưng ta biết trong lòng con cảm nhận được ta mà. Con hãy theo cái cảm nhận đó, không cần biết, không cần gọi. Con thích gọi ta là gì cũng được, nhưng cảm nhận của con sẽ là chính xác nhất. Ta đến với con bằng cảm nhận, bằng tư tưởng. Chỉ cần con nghĩ đến ta là có thể kết nối được với ta rồi. Con muốn biết gì, con muốn hỏi gì thì chỉ cần con nghĩ đến ta, hỏi ta, ta sẽ trả lời con mà, chỉ cần con tin ta thôi.
– Nhưng cho con hỏi là, thế tại sao sau đó con lại quên hết nhưng gì mà Người nói với con.
– (Người cười). Con không quên đâu, nhưng nó đã chuyển hoá bằng năng lượng con ạ ! Nói, ngôn từ giới hạn lắm ! Ngôn từ là bước cuối cùng để chúng ta nói chuyện thôi. Tại vì các con thiếu niềm tin, nên các con cứ phải đợi người ta phải nói, phải viết, phải ghi ra thì các con mới tin. Kỳ cục ghê không nhỉ ? (Cười). Ta tin các con có thể cảm nhận được mà. Ta đến trong tư tưởng của con mà.
– Con cảm ơn Người.
– Chỉ cần con kết nối, con hỏi, ta đều trả lời con cả. Nhưng các con không bao giờ tin vào trực giác của mình. Thật lãng phí, các con cứ phải tin vào 1 tờ giấy trắng và viết ra ngoằn nghèo các chữ. Đâu phải cứ tin vào cuốn sách này, cuốn sách kia, ta cứ phải cất công khiến người này, khiến người kia viết ra bởi vì các con không tin, nên ta phải đi đường vòng, mất công. Con có thấy phiền không, trong khi chỉ cần con nghĩ đến là ta trả lời con rồi.
– Vâng, vâng. Con hiểu điều đấy và rất là tuyệt ạ ! Rất là tuyệt.
– Các con rất là buồn cười. Nhưng ta sẽ đi theo các con theo cách buồn cười đấy. Vì các con cứng đầu lắm ! Chả nghe đâu, phải rõ ràng ra, rất là buồn cười (cười).
– Bây giờ con biết cách đi nhanh rồi, con sẽ đi cách nhanh đấy.
– Đúng rồi đấy, con chỉ cần nghĩ thôi. Tất cả mọi người cũng thế, chỉ cần nghĩ đến ta thì ta sẽ phản hồi các con. Vì ta là con, ta là tất cả. Ta không phải như các con nghĩ, bận đi khu vực này rồi bỏ rơi khu vực kia, suy nghĩ rất là buồn cười.
– Vâng (cười ).
– Con suy nghĩ rất buồn cười.
– Vâng con hiểu điều đấy (cười).
– Ta là con mà, ta là tất cả. Các con rất là buồn cười. Các con ngây ngô lắm ! Các con thích nghĩ theo cách nghĩ của các con thôi. Nói bao nhiêu lần, gặp gỡ bao nhiêu lần, nhưng các con chỉ nghe rồi để đấy thôi, rất là buồn cười.
– Cảm ơn Người vì bây giờ con đã hiểu được rất nhiều điều.
– Còn những người xuất hiện và làm cô ấy đau khổ, là họ đến để làm nhiệm vụ đấy, để thử thách cô ấy đấy. Các con đừng có bám chấp quá nhiều vào nghiệp quả, nghiệp quả là luật cân bằng thôi. Nhưng mà, đừng bám chấp vào quá nhiều. Hiểu đơn giản rằng mọi thứ xuất hiện để cho con trải nghiệm thôi.
– Vầng
– Đừng bám chấp vào nó quá nhiều, tất cả là trải nghiệm thôi.
– Cô ấy đã nhìn thấy câu chuyện ấy từ ngày hôm trước, con muốn biết là tại sao Người lại cho cô ấy nhìn thấy ạ ?
– Thì con hỏi cô ấy thế nào làm cô ấy thoải mái nhất, thích thú nhất. Trong rất là nhiều kiếp sống, cô ấy từng làm rất là nhiều nhiệm vụ, nhưng mà vì muốn trải nghiệm con người, cô ấy phải đầu thai xuống đây. Đầu thai xuống chính hành tinh mà cô ấy từng cai quản, để trải nghiệm. Vì ngày xưa con người không biêt quý trọng, nên cũng đã từng có 1 loài, cũng là loài người đó con. Nhưng mà, diệt vong rồi. Nên khi tiếp tục sự sống trên hành tinh này, cô ấy muốn xuống đây, để trực tiếp trải nghiệm. Nên cô ấy chọn dừng lại công việc trên ấy, là một linh hồn thích khám phá. Phải trải nghiệm con ạ! Trải nghiệm để hiểu, để biết con người sống như nào, nghĩ như nào. Đây cũng thật sự là 1 thiên đường mà, nhiều người thích xuống đây lắm! Nhiều người mong muốn xuống đây lắm con ạ !
– Tại sao ạ ?
– Đây là thiên đường mà. Các con cứ đi tìm thiên đường, cứ mong chờ chết đi để rồi lên thiên đường hoặc là tìm thiên đường đâu đấy. Các con đâu biết đây là thiên đường mà. Rất nhiều người, rất nhiều linh hồn mong muốn được xuống đây. Các hành tinh khác không tươi đẹp được như thế này. Tình yêu con người cũng thế . Ở những nơi khác các con chỉ cần nghĩ thôi là biết ý nhau rồi. Nhưng có phải ở đây các con khó khăn ở chuyện đấy, cho nên đòi hỏi các con phải cảm nhận tình yêu của nhau qua nhiều hình thức. Điều đấy thú vị mà, phải không?
– Nhưng cũng khó lắm ạ ! (Cười).
– Vì đặc biệt, cho nên rất là nhiều người muốn trải nghiệm. Các con đã có những trải nghiệm rất tuyệt vời, nhưng các con không quý trọng nó. Các con không ý thức được.
– Con hiểu điều đấy. Và…
– Được làm con người tuyệt vời lắm con ạ ! Ở những di độ (vĩ độ) khác người ta cũng mong muốn được xuống đây, nhưng mà thời gian gần đây thì con người lại bắt đầu đi theo lối mòn của những loài trước, họ đang đi theo vào con đường của những loài trước. Họ đang lặp lại những sai lầm đấy. Cho nên, ta mới đưa rất là nhiều những linh hồn xuống đây để giúp đỡ các con, giúp các con thức dậy. Rất là nhiều linh hồn xuống đây. Rất là nhiều linh hồn xuống đây, mỗi linh hồn như là 1 ăng ten vậy đấy con ạ . Thu nhận năng lượng và thông tin, tất cả phải được lưu thông.
– Người có thể chia sẻ với chúng con về tình yêu đôi lứa ở trên Trái Đất này không ? Làm sao để tình yêu đôi lứa có thể chạm được đến tình yêu của Người ?
– Tình yêu của các con có thật là tình yêu không? Các con nói yêu nhưng có thật là yêu không? Tình yêu thật sự là tình yêu không gắn với một điều kiện nào cả. Các con đang nói về tình yêu, nhưng cái tình yêu con nói nó không phải là tình yêu. Các con đang trao đổi thôi. Các con đang trao đổi cảm xúc. Các con gọi là yêu nhưng đấy không phải là yêu, các con đang trao đổi cảm xúc an toàn cho nhau. Có phải không ? Vì con thấy an toàn khi ở bên người đấy, con nghĩ là con yêu người đấy, và người đấy cũng cảm thấy an toàn khi ở bên con, thế là 2 người gọi đấy là yêu. Nhưng khi không cảm thấy an toàn nữa thì lại thôi nhau, vậy là hết yêu ah. Đấy không phải là yêu con ạ ! Yêu không ràng buộc gì cả, yêu là yêu thôi. Nhưng các con cứ hỏi tình yêu là gì, nhưng khi hỏi thì các con đã tự trả lời cho mình bằng cái suy nghĩ của các con. Nên tình yêu mà con nói đến nó không thật sự là tình yêu đâu, con nghĩ kỹ xem. Yêu là không cần điều kiện thì đó mới là yêu con ạ! Yêu là yêu thôi. Có phải ban đầu khi tụi con gặp nhau tụi con rung động đúng không ? Trong 1 thoáng giây đấy là yêu đấy. Nhưng sau đó, các con mang rất nhiều tiêu chuẩn, rất nhiều thứ các con cần người kia phải có, ngay cái giây phút đấy tình yêu đã vơi đi 1 nửa mất rồi. Tình yêu thiêng liêng lắm con ạ ! Còn cái mà con nói là cái cảm xúc đấy nó chỉ là cảm xúc của thể xác thôi. Cần ăn, cần mặc, cần được bảo vệ, cần được an toàn, không phải yêu đâu con ạ ! Đấy có những người chỉ cần nhìn nhau là người ta yêu rồi, đấy là yêu. Có thể có những người gặp nhau chưa yêu ngay đâu, nhưng khi cái tần số năng lượng rung động thích hợp với nhau, người ta kết nối được với nhau, thì lúc đấy tình yêu nó mới xuất hiện. Con phải tin vào năng lượng, sự kết nối về năng lượng rất là quan trọng. Không thể yêu một người mà sự rung động của người đó quá khác con được, lâu dần con sẽ mất kết nối và 2 người xa nhau, vì không có sự đồng điệu, không có sự kết nối. Năng lượng nó là bản chất của cuộc sống này rồi, nhưng nhiều người chỉ vì những cái giá trị tầm thường của thể xác mà lờ đi cái cảm xúc của mình, cái năng lượng yêu thương thật sự của mình.
– Thế cho con hỏi thêm chút điều này nữa, cô ấy có thể quan tâm đến điều này và con chắc là mọi người cũng có thể quan tâm đến điều này. Nếu như mà tình dục mà không có tình yêu thì nó có thể đưa đến sự giác ngộ được không ?
– Con nghĩ tình dục xuất hiện giữa loài người với nhau ấy, nó là sự thăng hoa, cộng hưởng của năng lượng. Khi 2 người kết hợp với nhau là chính năng lượng của họ đang kết hợp với nhau đấy con ạ! Và con hãy tưởng tượng 2 người mang 2 năng lượng khác nhau kết hợp với nhau, nó không phải, nó không có sự kết nối, chỉ thoả mãn thể xác mà thôi. Nó đơn thuần chỉ thoã mãn cái xác phàm của tụi con thôi, cái xác tham lam của tụi con thôi. Tình dục nó rất là thiêng liêng con ạ! Nếu như đúng thì tình dục xuất phát từ sự kết nối về năng lượng yêu thương giữa 2 con người, khi đó, chính 2 người hoà làm 1. Con tin không ? Cả thông tin, cả tình dục, cả năng lượng kết nối với nhau đấy. Ngay cái giây phút đấy, tình dục rất là thiêng liêng, tình dục là phương tiện rất là đặc biệt trước 2 con người kết nối với nhau nhưng phương tiện có điều kiện, đó là tụi con phải kết nối được về mặt linh hồn, về mặt tình yêu các con dành cho nhau, về mặt năng lượng cho nhau thì mới thực sự kết nối được. Còn tình dục mà không có tình yêu trong đấy, không có sự kết nối năng lượng trong đấy thì không phải, không kết nối được.
– Làm thế nào để nhận ra được là mình có cái kết nối linh hồn với 1 ai đó? Làm thế nào khi gặp người đó mình nhận ra được và có kết nối linh hồn với người ấy ạ ?
– Ta cho các con 1 phương tiện mà nhiều người lờ đi không để ý, đó chính là cái thần, thần ở đây chính là đôi mắt đấy con, thần đấy. Khi con nhìn vào đôi mắt 1 người con có nhận ra không ? Nhìn vào đôi mắt của 1 người, nếu thật sự con là người nhạy cảm, con có thể nhìn thấu họ đấy ! Chỉ cần nhìn vào mắt nhau, đôi mắt là có thần trong đấy, con nhìn xem 2 người yêu nhau chỉ cần nhìn vào mắt thôi, con biết 2 người đấy yêu nhau mà. Đôi mắt có thần đấy con ạ ! Nhưng các con không nhìn ra được. Có những năng lượng các con quên mất rồi, vì các con không còn tin. Con quan sát xem.
– Vâng, con sẽ tập quan sát. Người có còn điều gì khác muốn dẫn dắt cô ấy nữa không ?
– Ta muốn dặn với con ấy.
– Vâng. Con xin lắng nghe.
– Con đang làm rất tốt công việc của mình, con hãy giữ vững tinh thần này. Con cứ đi đi, đừng hoài nghi gì cả, hãy tin vào những gì con đang nghĩ. Giúp đỡ những người mà con nghĩ là con cần giúp đỡ. Rồi con sẽ có con đường của con. Ta sẽ không nói cho con con sẽ làm gì đâu, vì con cũng còn nhiều điều…lắm ! ( mình nghe không rõ chỗ này). Con phải tự đi thôi. Ta lúc nào cũng ở bên con, chỉ cần con nghĩ đến ta, ta lúc nào cũng ở bên con mà, con không cô đơn đâu. Hãy tin tưởng mình, hãy tin tưởng mình.
– Con cũng muốn biết là cô ấy có muốn kết nối thêm với Người trong giây phút nào nữa không, hay là đã sẵn sàng trở lại với thực tại rồi ?
– Đủ rồi con ạ ! Thông điệp như vậy là đủ rồi. Cứ để cô ấy đi đi, cô ấy phải đi, phải đi thì mới tiếp tục được nhiệm vụ. Con hãy nói với cô ấy rằng “Mọi điều xuất hiện trong cuộc đời của cô ấy, không gì là ngẫu nhiên cả, cô ấy hãy tin tưởng nhiệm vụ của cô ấy sẽ đến vào đúng thời điểm mà cô ấy cần. Không cần đi tìm đâu cả, không cần băn khoăn, không cần sợ hãi, mọi thứ sẽ đến vào đúng thời điểm cô ấy cần. Ta chào con nhé !
– Vâng con cảm ơn Người rất nhiều. Cảm ơn Người đã đến với chúng con.
————–
– Bây giờ em thấy ra sao ?
– Ôi ! Cả người em nó cứ lâng lâng á chị (khi này giọng đổi thành giọng của chủ thể, phần giọng của Nguồn nghe rất khác).
– Em có nhớ về đoạn vừa rồi không ?
– Ah…Chả nhớ, chị bảo em nhập vào cái ánh sáng đấy đó, rồi lúc đấy em chả nhớ gì cả. Nó sáng lắm chị !
– Từ lúc đó đến vừa xong là em không nhớ gì hết đúng không ? Không nhớ em nói gì nữa đúng không ?
– Ủa là em nói gì hả ? (Bạn ấy ngạc nhiên) chỉ thấy em nhập vào ánh sáng xong cái người em nó cực kỳ thoải mái giống như là chị đang reiki cho em vậy ấy.
– Tức là em không nhớ gì hết từ đoạn ánh sáng đến đoạn vừa xong đúng không ? Rất tuyệt, rất tuyệt, giờ hãy nhắm mắt lại nha.
– Ah là có đoạn ấy hả ?
– Rồi , được rồi.