Có những điều dù biết rõ nhưng vẫn không thể buông bỏ, và thôi miên lượng tử có thể giúp bạn gỡ bỏ những dính mắc đó.
CÂU CHUYỆN THỨ NHẤT
Một cô gái đang loay hoay trong việc kinh doanh. Covid làm cho cô điêu đứng và cô đứng giữa hai lựa chọn, một là cứ tiếp tục việc đang làm dù tốn kém thêm chi phí duy trì và mất thời gian lo lắng không giải quyết được gì, hai là chấm dứt luôn, dù rất tiếc nuối vì đã mất bao nhiêu công sức, thời gian, tiền bạc đổ vào. Cô cảm thấy mất niềm tin vào bản thân, thấy có lỗi với người thân và những người đã giúp mình.
Kiếp sống đó của cô trôi qua rất êm đềm từ thời thơ ấu đến khi trưởng thành, cho đến khi một kẻ xấu hãm hại đốt cháy căn nhà của gia đình cô. Cháy hết toàn bộ, may vẫn còn người.
Và từ những gì còn lại, sau đó họ đã xây dựng một ngôi nhà còn to đẹp hơn ngôi nhà cũ, thậm chí còn biến nó thành một quán ăn rất đông khách.
Tiềm thức thật thấu suốt, cho cô thấy là đến cháy nhà mà cô còn làm lại to đẹp hơn trước, thế thì chút buông ở hiện tại có xá gì :’)
Cơ hội không có cái này thì có cái khác. Nhưng mất tiền thì mất thật. Không buông được vì tại mình cố chấp thôi.
CÂU CHUYỆN THỨ HAI
Đây là ca thôi miên được thực hiện online với chủ thể là một bạn nam đang ở nước ngoài. Cảm nhận đầu tiên của mình về bạn là một người suy nghĩ tính toán nhiều, không dễ cởi mở và có lẽ vì thế nên gương mặt bạn không có sự nhẹ nhõm, nghe tiếng bạn cười không “đã”. Bằng cách nào đó bạn biết đến mình và biết đến thôi miên lượng tử, vừa nghi hoặc lại vừa muốn trải nghiệm nên bạn liên hệ mình. Bạn đến với câu hỏi về tần số và năng lượng (mà mình sẽ chia sẻ trong bài viết khác), nhưng qua nói chuyện chúng mình nhận ra bạn có một khúc mắc khác quan trọng hơn trong cuộc sống hiện tại và đó là chủ đề mình muốn viết hôm nay.
Bạn sinh ra và lớn lên ở Việt Nam trong một gia đình rất bình thường, có duyên may được sang nước ngoài học tập và ở lại định cư. Trong quá trình học, bạn gặt hái được nhiều thành tích, thậm chí được đánh giá rất cao ở một ngành học khác hẳn với ngành bạn thực sự theo học. Bạn rất tự tin vào khả năng phân tích, kinh doanh và đầu tư của bản thân. Nhưng những gì đã giúp bạn thành công, một ngày kia, đã khiến bạn thất bại. Bạn nói, thất bại đó đến từ việc dù tính toán kỹ càng nhưng bạn đã nhìn nhầm người, đánh giá sai đối tác, nên bị lừa mất một số tiền khá lớn. Thực ra nếu nhìn lại thì những gì đã mất rất nhỏ so với những gì bạn gặt hái được, nhưng nó để lại cho bạn một cú sốc lớn, bạn mất hẳn tự tin vào năng lực bản thân và nhìn đâu cũng thấy nghi ngờ. Bạn thu mình lại và dành quá nhiều thời gian gặm nhấm thất bại đó, mặc dù về lý trí bạn thừa hiểu bạn không cần làm vậy, nhưng vẫn không thể dứt khỏi sự ám ảnh đấy.
CẢNH THỨ NHẤT
Bạn đang ở ngoài không gian, giống như ở Sao Thổ, một nửa màu nâu đất, một nửa tối thui. Hành tinh đó tự quay quanh nó rất nhanh nhưng cảm giác có cái gì đó không bình thường, hơi đáng sợ. Khi di chuyển đến bề mặt hành tinh, bạn nhìn thấy các đám mây phía trên như vũ bão, di chuyển với tốc độ cực nhanh và chúng có hình dáng không tự nhiên, trông chúng rất vuông vức, cứ như là được ai đó tạo ra. Nhưng bên dưới các đám mây là mặt đất và những con sông màu nâu, hoàn toàn tĩnh lặng.
CẢNH THỨ HAI
Bạn vẫn đang ở ngoài không gian, xung quanh có rất nhiều ngôi sao, mọi thứ vừa lạ lại vừa quen, bạn không biết nên đi đâu. Khi nhìn lại, bạn thấy mình là một thiên thạch, một tảng đá rất to màu đen, đang bay rất nhanh về phía trung tâm của thiên hà nhưng lại có cảm giác như đang không di chuyển bởi vì khoảng cách đó quá xa. Bạn cảm thấy rất tự do, dù không to lớn vĩ đại hay đáng sợ như những hành tinh lớn kia nhưng chẳng cảm thấy sợ hay e ngại gì chúng.
Đến với ngày bạn được sinh ra, bạn thấy mình là một ngôi sao. Ngôi sao phát nổ và kết quả của vụ nổ là thiên thạch ra đời. Bạn không cảm thấy đau về vụ nổ mà cảm thấy mình bỗng chốc trở nên nổi bật vì vụ nổ rất lớn, ở đâu cũng thấy được. Vụ nổ sinh ra rất nhiều thiên thạch tỏa đi mọi nơi, mọi hướng. Sau đó thiên thạch là bạn đi về phía trung tâm của thiên hà. Nơi đó rất sáng đến mức không phân biệt được các ngôi sao với nhau. Có rất nhiều khói bụi phát sáng ở đây. Ngày cuối đời, thiên thạch lao vào một ngôi sao khác và không tồn tại nữa.
CẢNH THỨ BA
Bạn ở một hành tinh rất gần với Trái Đất, trong một dòng thời gian giống như ở quá khứ. Sao Hỏa là vệ tinh của nó. Sao Hỏa lúc đó có màu xám nâu nhạt, không phải màu đỏ như bây giờ. Hành tinh này có màu xanh đậm hơn màu xanh của Trái Đất, nhìn rất giống Trái Đất. Những người ở đây có hình dáng giống như người Trái Đất nhưng to cao hơn rất nhiều. Công nghệ cực kỳ tiên tiến, rất phát triển nhưng người ở đây hơi hiếu chiến. Môi trường sống của họ có vẻ đã bị hủy diệt vì không thấy cây cối hay động vật, chỉ có các công trình nhân tạo bằng kim loại. Khi nhìn lại bản thân, bạn thấy bạn giống những người đó, có vẻ bề ngoài giống nam giới hơn nữ giới và đang mặc một bộ quần áo bảo hộ màu đen. Hàng ngày bạn có mặt tại một khu phức hợp có rất nhiều người làm việc. Công việc của bạn là bảo vệ an toàn cho những người đó và khu phức hợp này. Bạn không có gia đình. Bạn cảm thấy rất tự hào vì mình được giao trọng trách quan trọng nhưng cũng thấy rất chán nản vì môi trường sống ở đó đang bị hủy diệt. Chính vì môi trường sống như vậy nên tất cả mọi người ở đây phải mặc đồ bảo hộ.
Một ngày, có rất nhiều luồng ánh sáng từ trên trời chiếu xuống và những tiếng nổ cực lớn, đại dương như bị chia cắt làm đôi. Đó là hình ảnh cuối cùng bạn nhìn thấy trước khi nhận ra mình đang đứng trong không gian và đau xót nhìn hành tinh đó nát ra. Nhìn lại bản thân, lúc đó bạn không còn cơ thể vật lý nữa, bạn đã trở về thế giới linh hồn.
GẶP GỠ CHÂN NGÃ/ SIÊU THỨC
Chân Ngã cho bạn nhìn thấy hình ảnh của Sao Thổ với thông điệp rằng “Nhiều thứ nhìn như vậy mà không phải vậy. Dù bên ngoài có như thế nào thì bên trong chưa chắc như vậy”
Cuộc đời làm thiên thạch giúp bạn hiểu cho dù bạn chỉ là một thiên thạch, nhưng bạn đã từng là một ngôi sao, và những ngôi sao kia cũng có lúc vỡ vụn thành những thiên thạch nhỏ bé. Nhìn lại cuộc đời hiện tại, bạn nhận ra cuộc đời không có ai hơn ai, chỉ tùy từng thời điểm mà mỗi người sẽ có những trải nghiệm giống hay khác nhau.
Và cuộc đời trên hành tinh bị hủy diệt kia nói rằng “Cho đi cái gì sẽ nhận lại cái đó, không nên thù ghét nhau”. Ở cuộc đời hiện tại này, muốn cái gì tốt đẹp đến với mình thì hãy làm điều tốt cho người khác, không làm việc có hại, không đi ngược với lương tâm của mình và người khác.
Chân Ngã dặn bạn hãy tha thứ cho bản thân, hãy sống có mục đích, hoàn toàn thành thật và thành khẩn, bởi vì nếu không có mục đích sẽ không biết mình phải làm gì và đi về đâu. Nếu cảm thấy cần thiết làm thì hãy làm luôn, đừng bận tâm đến hậu quả mà suy nghĩ tính toán nhiều.
P/S: Xin gửi câu chuyện này đến tất cả và cho riêng bản thân mình. Mình cũng từng băn khoăn như bạn ấy, rằng làm sao có thể nhìn nhận mọi thứ sâu sắc để “không bị lừa, không bị vướng vào cạm bẫy”. Nhưng nếu cuộc đời xấu xa đến thế, sao cây táo lại nở hoa. Dù có tính đến mức nào, cũng chẳng bằng trời tính, nên cứ sống thiết tha thôi. Tất cả là vòng lặp của những trải nghiệm, xảy ra với tôi lúc này, xảy ra với bạn lúc khác. Tôi chọn một cuộc sống tử tế và làm những điều tử tế. Tôi tha thứ cho bản thân tôi khi tôi vướng vào những điều không mong muốn. Tôi buông trong tư tưởng và tôi tự do.