Thôi miên hồi quy để tìm hiểu về những mối nhân duyên trong cuộc đời hiện tại. Bạn đã bao giờ lắng nghe trực giác và cảm thấy vô cùng bối rối khi gặp một người tuy lạ nhưng rất quen?
Xin dành tặng bài viết này cho những ai đã và đang trong trải nghiệm hôn nhân. Xin tặng cho những ai đang có một gia đình nhưng lại luôn hỏi liệu ta có hạnh phúc, liệu nửa kia có phản bội ta, mà quên không hỏi thế liệu ta có không bao giờ say nắng?
Và xin tặng cho những ai đã từng vẽ ra tiêu chuẩn chắc nịch cho bản thân rằng “Tôi là một người chung thủy chỉ yêu duy nhất chồng/vợ của mình.”
Bài viết này không cổ súy cho những cảm xúc và ham muốn của bản ngã bởi vì tôi biết rằng những gì những chủ thể của tôi trải qua không phải là những cảm xúc như vậy. Hầu hết họ đều có một gia đình bình thường, rất đầm ấm, có người bạn đời không có gì để chê cho nên khi họ rơi vào tình huống đó thì nó như một cú tát làm đảo lộn hết tất cả niềm tin, định nghĩa và tiêu chuẩn của họ.
Có chủ thể chia sẻ cô hầu như không biết ghen với chồng dù chồng là một người rất có khí chất và rất được người ngoài yêu quý. Nhưng cô ấy lại ghen dữ dội một người đàn ông khác mà cô chẳng biết gì mấy về người này, chẳng có quan hệ gì với người này. Chỉ cần lướt mạng xã hội thấy người này thả like các cô gái trẻ xinh đẹp là mặt cô bắt đầu nóng lên, ấm ức dâng lên trong lòng, cồn cào, khó chịu, mặc dù rất vô lý. Cô nói rằng đây là người duy nhất mà tự nhiên trong cô trào lên một cảm giác rằng cô sẵn sàng chết vì anh. Nếu phải hiến tim cho anh được sống thì cô sẵn sàng làm ngay mà không tiếc gì hết. Nhưng càng cảm thấy thế thì cô lại càng cảm thấy vô cùng vô lý vì cô biết rất ít về người này trong đời sống vật lý. Và càng thấy vô lý thì lại càng không biết chia sẻ cùng ai vì xung quanh không ai hiểu.
Chủ thể trong câu chuyện dưới đây là một phụ nữ ngoài 40 tuổi, chín chắn, điềm đạm. Chị có một gia đình rất ổn, một người chồng rất tốt nhưng chị nhận xét rằng dù cũng thương và yêu chồng nhưng tình cảm này rất bình lặng chứ không sâu đậm, dữ dội. Chị tình cờ quen một người bạn nước ngoài trong một chuyến đi du lịch. Từ lúc mới gặp đã cảm thấy rất tin tưởng, có thể nói đủ thứ chuyện và không giấu diếm nhau rằng một người đã có gia đình và người còn lại đã có bạn gái. Họ vẫn giữ liên lạc và thỉnh thoảng hỏi thăm nhau. Chị nói không biết người kia thấy sao chứ chị đã đấu tranh tư tưởng với bản thân rất nhiều lần, hạn chế nhắn tin, xóa số, block lên xuống mà không thể quên được. Chị nhớ tự dưng đã nói với người đó rằng kiếp sau sẽ cưới người đó. Chị mơ về họ rất nhiều và mơ gặp cả mẹ họ dù chưa biết mặt mũi ra sao. Chị đến gặp tôi để hỏi tại sao chị lại có một cảm xúc mãnh liệt đến thế với một người xa lạ.
THÔI MIÊN HỒI QUY – DƯỚI ĐÂY LÀ HÀNH TRÌNH CỦA CHÚNG TÔI
Chị thấy một đứa bé trai tầm 8,9 tuổi đang chơi đá bóng cùng với bạn ở một cái sân đất trong khuôn viên một ngôi nhà. Dáng cậu cao, đầu trọc, tai vểnh, khuôn mặt sáng sủa. Bố mẹ cậu mặc đồ Tây, như là trong film Ngôi Nhà Nhỏ Trên Thảo Nguyên. Ông bố mặc đồ quần áo, với quần có dây yếm đeo lên vai. Mẹ thì mặc váy. Nhưng không hiểu sao cậu bé lại mặc áo trùm dài, lụng thụng như đồ nhà dòng.
Tiếp sau đó, chị thấy cậu bé lớn lên thành một cha xứ. Chị thấy hình chân dung ông cha xứ này có râu, trông rất giống người bạn nước ngoài đã gặp. Lúc này ông đã ở tuổi trung niên và đang đứng trên bục trong nhà thờ và nói chuyện với mọi người đang ngồi ở bên dưới. Có vẻ ông đang thuyết giảng gì đó về hòa bình và tôn giáo.
Tôi nói chị hãy nhìn lại xem lúc này chị là gì. Ôi …. chị bảo chị là một hồn ma đang lơ lửng trên bức tường đối diện. Chị mặc váy dài và đội mũ vải buộc dưới cằm, và đang nhìn sang phía cha xứ và mọi người. Lòng chị cảm thấy bình an.
Chúng tôi quay ngược lại thời gian xem điều gì đã xảy ra với người phụ nữ đó. Và chị thấy mình đang trong một cơn chuyển dạ. Chị khóc nức nở vì hạnh phúc khi sắp sinh ra con, nhưng đồng thời chị cũng biết chị đang sắp chết. Và vị cha xứ đó chính là con của chị. Chị không quan sát mọi thứ như một người thứ ba, chị đang ở bên trong cơ thể hấp hối của người mẹ. Linh hồn người mẹ thoát ra bay lên trên và nhìn xuống thấy cơ thể mình nằm bên dưới, đã chết và mọi người xung quanh đang xúm vào chăm lo cho đứa bé. Người mẹ cảm thấy bình an và hạnh phúc vì đã sinh ra một đứa con khỏe mạnh. Nhưng trong đám người ở đó thì không có chồng của người phụ nữ. Khi hỏi chồng cô đâu, chị trả lời không biết. Tôi phải đổi sang câu hỏi bố của đứa trẻ đâu thì mới có câu trả lời là bố đẻ của cậu bé là một người có chức quyền, tài giỏi và không thừa nhận đứa trẻ cũng như mẹ của nó.
Vì mẹ mất và không có bố, cậu bé được mang cho người ta nuôi và hình ảnh lúc trước ở sân chơi là bố mẹ nuôi của cậu. Cậu được cho vào nhà dòng từ sớm và trở thành cha xứ. Sau đó cậu rất thành đạt, trở thành một người có vị trí cao, không rõ Hồng Y hay Giáo Hoàng, chỉ biết đội mũ và mặc áo choàng đỏ. Vị cha xứ đã rất già, tóc bạc trắng hết và ông mất đi trong sự ấm áp của những người yêu thương và kính trọng ông. Linh hồn của người mẹ vẫn ở đó theo dõi ông đến khi mất và sau đó hai linh hồn mẹ con đã gặp nhau. Họ ôm nhau thắm thiết và lơ lửng ở trên trần nhà. Lúc này chị là người quan sát khung cảnh đó.
Trong cuộc đời đó, bài học của người mẹ là trải nghiệm sự bị xua đuổi; còn người con là trải nghiệm sự thiếu thốn tình yêu từ người ruột thịt mặc dù cậu bé luôn nhận được sự yêu thương từ bố mẹ nuôi và những người xung quanh. Và tiềm thức cho chị được nhìn cuộc đời đó để hiểu rằng nhân duyên có nhiều dạng chứ không nhất thiết là tình yêu đôi lứa. Có rất nhiều kiểu nhiều loại tình yêu.
Chị cũng được biết rằng chị và mẹ hiện tại của người bạn này đã từng có một kiếp sống là bạn bè rất thân thiết.
THÔI MIÊN HỒI QUY – ĐÔI LỜI TỪ NHÀ THÔI MIÊN
Tôi chia sẻ câu chuyện này để nói với bạn rằng mọi thứ trên đời đều có nhân duyên. Bạn ghét hay thương ai là đều có lý do. Rất có thể một ngày nào đó bạn hay người bạn đời của bạn sẽ gặp lại một mối lương duyên sâu đậm từ một đời sống xa xôi nào đó và đi ngược lại với toàn bộ tất cả niềm tin, khái niệm, định nghĩa, tư tưởng mà tâm trí bạn từng vẽ ra trong đời sống vật lý. Hoặc là bạn có thể thấy rằng mình hay người bạn đời đã có một bóng hình nào đó vô cùng sâu sắc trong quá khứ và không thể thay thế. Trong trường hợp đó, tôi mong bạn hãy thấu hiểu và bao dung cho tất cả. Những tình huống đó xảy ra, ở góc nhìn của tôi, bởi vì ông trời muốn cho chúng ta trải nghiệm về bản chất thực sự của tình yêu là không có giới hạn, không có điều kiện, không có sự sở hữu, không thể thay thế và không cần thiết phải thay thế. Khi bạn có những tình cảm rất đẹp, rất chân thành bạn hoàn toàn có thể giữ nó lại và thậm chí chia sẻ về nó. Bạn càng bao dung với chính mình và với người kia, càng bớt đi cái tôi bản ngã thì cuộc sống càng trở nên dễ chịu.
Ở góc độ tình cảm là như vậy, còn từ đó bạn hành động ra sao, đặc biệt khi bạn đã có gia đình thì đó là lựa chọn của bạn. Nhưng chọn làm gì thì phải bình yên với lựa chọn đó nhé.