Thôi miên lượng tử có thể coi như một phương pháp giúp quán chiếu bản thân, thí dụ như giúp bạn nhận ra thực sự niềm tin, suy nghĩ cũng như sở thích, khả năng của bạn.
Rất nhiều chủ thể đến gặp mình với câu hỏi “Tôi có khả năng gì?” “Tôi nên làm gì để thành công?”
Đây là một trong những câu hỏi “không tuổi” – Từ những bạn ít hơn mình một con giáp đến những anh chị hơn mình cả từng đó mùa xuân.
Đó cũng là câu hỏi mà mình từng hỏi mình … rất rất nhiều lần …
Có lẽ chừng nào chúng ta “thực sự sống”, chúng ta sẽ còn hỏi mãi … vì ko phải thế giới bên ngoài kia mà thế giới sâu thẳm trong ta mới là đích đến cuối cùng.
Trong khi chúng ta ‘tấn công” thế giới bên ngoài, thế giới của người khác qua lăng kính của ta, chúng ta say mê trả tiền hay hack free để được nghe người ngoài nói về thế giới của bản thân. Ta đắm chìm trong các thể loại trắc nghiệm, test, sinh trắc vân tay, bói toán và mây mây… mà ta vẫn lạc lối, và ta còn lạc lối hơn nữa trong những ma trận “hóa giải”…
TA KHÔNG LÀM ĐIỀU TA BIẾT. TA CHỈ LÀM ĐIỀU TA TIN.
Bạn có nhận ra điều đó?
Vậy nghĩa là nếu bạn được nghe về bạn nhiều đến mức bạn tin về điều đó, thế thì có gì phải khám phá nữa? Còn nếu bạn được nghe “điều đầu tiên bạn được nghe về bạn”, đến mức bạn ko dám tin, thế thì bạn sẽ ko dám thử và như thế hành trình khám phá đã dừng ngay tại bước chân đầu tiên. Cứ thế, bạn mãi mãi ở vạch xuất phát hay lạc lối tại một cái bùng binh.
Mình thực sự biết ơn các chủ thể thường đặt ra câu hỏi này vì trong mỗi phiên thôi miên, câu trả lời rất khác nhau. Mình đã từng nghĩ mỗi con người đều có một số khả năng nhất định, khám phá ra chúng là END GAMES – đời lên mây ^^, cho đến khi mình nhận ra: Á, ko phải thế.
Đây là một câu hỏi KHÔNG TUỔI – Câu trả lời sẽ đến tùy vào nhận thức của mỗi người. Khi nhận thức của họ thay đổi, câu trả lời sẽ thay đổi. Có nghĩa là bạn sẽ ko có 1 câu trả lời cố định cho cả cuộc đời đâu. Bạn thực sự là đấng sáng tạo của chính bạn. Và trong mỗi giai đoạn bạn sáng tạo cuộc đời mình, câu trả lời sẽ thay đổi theo. Ngày bạn dừng sáng tạo cho dù bạn còn sống, câu trả lời sẽ là cố định cho đến khi bạn đi tiếp.
Có chủ thể mình phải dẫn bạn đi qua rất nhiều bước để ý thức bạn chịu nằm yên. Ngược lại, bạn lại là người dẫn mình đi qua rất nhiều cung đường, qua rất nhiều bức tranh của cây cỏ. Chưa bao giờ mình thấy ai miêu tả đường lại rõ ràng và chi tiết như bạn. Cũng chưa bao giờ có ai đi qua rất nhiều bức tranh cỏ cây nhưng những bức tranh lại rất giống nhau như bạn. Nhưng với câu hỏi khả năng bản thân là gì, bạn ko nhận được câu trả lời. Khi ngẫm lại, mình bật cười. Thực ra bạn là một người yêu Phượt thực sự. Bạn đã rũ bỏ những cái gì gọi là ổn định để đi theo những cung đường. Bạn đã se duyên với một người đồng hành. Bạn đã không chọn những công việc nhàn hạ để chấp nhận làm nông nghiệp. Bạn đã làm những gì trái tim bạn thực sự mách bảo. Khả năng của bạn ở đó chứ đâu nữa. Bạn đã có một nội lực rất mạnh mẽ, giờ là bước nhìn ra bên ngoài, tìm phương thức phù hợp để áp dụng. Thế thôi, sao phải xoắn?
Có chủ thể trải qua rất nhiều kiếp sống nhưng ko kiếp nào nói về “khả năng” nào cả. Cuối cùng khi gặp vị thầy tâm linh, người xoa đầu cười: “Hành động đi thôi. Nghĩ mãi ko thành công được đâu. Hãy hành động và làm đến nơi đến chốn.” Ở độ tuổi và vị trí của chủ thể, quả thật chủ thể hoàn toàn biết mình giỏi ở cái gì và làm được cái gì, nhưng bản thân lại bị trói buộc bởi tư tưởng và sự sợ hãi ra khỏi vùng an toàn. Tiềm thức chẳng trả lời làm cái gì thì tốt hơn cái gì vì lấy thước đo nào mà đánh giá “tốt”/ “xấu”. Tiềm thức trao sự tự do “Làm gì cũng được, làm luôn đi, nghĩ ít thôi”
Có chủ thể tự nhận điểm mạnh của bản thân là sự kiên trì … và chủ thể chẳng đi đâu được trong ca thôi miên …=)) Thật thú vị và mình chẳng thể làm điều gì khác ngoài bảo bạn hãy ra về và kiên trì trong việc lắng nghe chính bạn, đơn giản từ việc đừng có phủ nhận cảm xúc của bản thân nữa. Tâm trí có thể đánh lừa ta rất nhanh và gọn lẹ “Ớ buồn đâu mà buồn” nhưng từng tế bào cơ thể lại rưng rức trong cô đơn. Làm sao có thể trồng một cái cây có tán rộng và mát nếu bộ rễ của nó ko thể đâm sâu hơn vào đất mẹ?
Đây vẫn sẽ là câu hỏi nhiều năm với mình và với chúng ta … Khi nhận thức thay đổi, câu trả lời sẽ thay đổi …
Biết ơn sự thay đổi và sự sáng tạo!
Đọc thêm bài viết khác về thôi miên quy hồi và chuyện nghề nghiệp tại đây.