Quy hồi tiền kiếp và những khám phá về kế hoạch linh hồn, lựa chọn của linh hồn khi đầu thai. Nếu bạn quan tâm chủ đề này, xin đừng bỏ qua bài viết dưới đây.
Từ khi bắt đầu làm công việc này, thỉnh thoảng mình có nhận được những tin nhắn chia sẻ. Có người hỏi mình về nhân quả, có người hỏi về việc có nên giữ thai, có người lại kể về chuyện tình tay ba. Có những lựa chọn trong cuộc đời chẳng hề dễ dàng như có thể đưa tất cả lên một bàn cân để đong đếm. Và thời gian trong đời sống vật lý này lại trôi quá nhanh. Trong phút chốc, một em bé sẽ lớn lên và tuổi xuân của bạn sẽ qua đi, cơ thể sinh học sẽ không cho phép bạn làm những điều bạn muốn làm nữa.
Mình chỉ có thể chia sẻ rằng Nhân quả chẳng chừa một ai cả, nhưng không phải là Bề Trên hay Đấng Vô Hình nào trừng phạt bạn, mà có thể hiểu Nhân Quả như là “Gieo suy nghĩ, gặt lời nói. Gieo lời nói gặt hành động. Gieo hành động gặt thói quen. Gieo thói quen gặt tính cách. Gieo tính cách gặt số phận.” Và với những câu hỏi nên làm thế nào, thay vì hỏi bất kỳ ai, hãy quay vào bên trong, hỏi và lắng nghe chính bạn. Ở đó luôn có câu trả lời.
Chủ thể của ca thôi miên là một phụ nữ rất có học thức. Chị có hai bé gái với chồng – là con trưởng của một dòng họ và rất mực “chỉ thích con trai”. Anh nhất quyết đòi chị phải sinh một người nối dõi, nếu không sẽ chia tay, kiên quyết đến mức cứ khi nào chị mang bầu mà siêu âm con gái thì gia đình chồng sẽ bắt chị phải bỏ thai. Cứ thế đến ba lần liền. Chị thương các con và thương tuổi thơ mình thiếu vắng hơi ấm gia đình, nên anh bảo gì chị cũng nghe, mặc dù với học thức và sự hiểu biết của mình, khi sáng suốt chị hoàn toàn có thể hiểu một người sẵn sàng làm như vậy với chị thì đâu có thương chị hay thương con. Nhưng chị cứ mê muội chấp nhận, đến mức ra nước ngoài tìm các biện pháp khác ưu việt hơn, cho đến khi xuất hiện tác dụng phụ có thể ảnh hưởng đến tính mạng, làm chị sực tỉnh rằng hai đứa con mà chị đã sinh ra cần chị “phải sống” chứ không phải cần “một gia đình trên danh nghĩa”. Thế nên chị đột ngột dừng hết tất cả, mang con ra khỏi nhà và quyết định chia tay ngay lập tức với chồng. Sau đó anh ấy cũng có người mới nhưng cũng không có một bé trai nào.
Trong ca thôi miên, khi mình hỏi về ba em bé chị đã bỏ, chị nói các bạn ấy đến vì người bố, chứ không phải vì chị, nên các bạn ấy đi rồi, không nợ nần gì chị cả.
Về hai bé gái con chị, đó là những sinh mạng mới đến Trái Đất, chúng chọn chị vì đã biết chị từ trước và vì linh hồn chị cũng không phải đến từ Trái Đất như chúng nên phù hợp với kế hoạch của chúng. Người bố vật lý trong cuộc đời này đã quẩn quanh nhiều kiếp sống trên Trái Đất, trong khi chúng không muốn ở Trái Đất lâu, nên chúng chọn chị mà ra đời thôi.
Chị cũng hỏi tại sao người chồng lại cực đoan đến mức ép chị phải bỏ con gái đến thế. Và ngay lập tức chị được xem đoạn phim của anh. Cuộc đời đó anh là một đao phủ, xử tử người theo lệnh của cấp trên. Vì anh thực thi nhiệm vụ được giao nên anh không hề áy náy, cũng tương tự như cuộc đời này khi anh ép chị, anh không hề áy náy. Nhưng bài học của anh là những đứa trẻ đến đầu thai mà anh bắt chị bỏ đi, chúng đều là những sinh mạng vì có duyên với anh nên mới đến. Chúng đến vì anh, không phải vì chị. Chị nói “Giống như anh đang xử tử chính những đứa con đẻ của mình vậy.” Khi mình hỏi liệu các bé đã siêu thoát chưa, chị nói chị không biết vì chị ko có duyên với chúng, chúng đến là vì anh.
Bạn thân mến, mình biết rằng trong cuộc sống chúng ta có rất nhiều quyết định mà không biết phải làm sao vì trái tim và tâm trí không sánh đôi, vì chúng ta có quá nhiều nỗi sợ hãi. Khi ta không đủ tĩnh lặng để lắng nghe, bạn có thể cầu nguyện. Nếu tin Chúa hãy thầm thì với Chúa, tin Phật hãy nói với Phật, tin ông bà tổ tiên hãy kể với họ, tin vào bản thân thì nói chuyện với bản thân. Hãy tùy duyên mà đi. Khi không sợ hãi nữa, con đường sẽ sáng rõ hơn.
Chúc lành đến tất cả chúng ta!
Xem các bài viết khác về đầu thai tại đây.